Ngày 18/09/2025
Tôi nhận được một offer công việc gần nhà. Mức lương tạm ổn nhưng chưa chạm đến kỳ vọng, khiến tôi lưỡng lự. Thêm vào đó, trải nghiệm với phòng HR lại để lại ấn tượng không vui: thư mời gửi muộn vào buổi tối trước ngày nhận việc, cùng một điều khoản trái luật về “20 ngày tiếp cận công việc không lương nếu nghỉ”. Tôi đã nghĩ đến việc từ chối.
Trước tiên, tôi xin phép chia sẻ một số bất cập mà tôi đã trải nghiệm thực tế:
Vòng 1 phỏng vẩn Giám đốc:
- Tôi apply vị trí Marketing. Tuy nhiên, phía HR thông báo với Giám đốc tôi apply vị trí Thư ký Chủ tịch. Tôi trước khi đến chưa nắm được thông tin này.
- Tôi từ chối vị trí được offer.
- Giám đốc gọi điện để thuyết phục tôi thử sức lại với vị trí liên quan đến Marketing.
Vòng 2 phỏng vấn với Chủ tịch:
- Tôi đến đúng hẹn, nhưng ngồi chờ 2h. Trong 2h này, tôi không nhận được phản hồi của phía HR về việc phải chờ đợi như thế nào, lịch trình ra sao. Tôi chủ động hỏi lại HR sớm. Tuy nhiên, vẫn là yêu cầu ngồi chờ thêm.
- Tôi ngồi chờ thêm 15p, và quyết định đứng dậy ra về. Phía HR báo tôi trao đổi với 1 người khác trước.
- Sau 40p, tôi được yêu cầu di chuyển ra địa điểm khác cách công ty 10km để gặp Chủ tịch.
- Suy nghĩ, đã mất công đi từ Hà Nội về tỉnh rồi, chẳng nhẽ bỏ cuộc phút cuối. Cho nên, tôi vẫn lựa chọn gặp Chủ tịch để trao đổi.
Gửi thư offer:
- Tôi và chủ tịch chốt offer với nhau.
- Sau 2 ngày chưa có thư chính thức, tôi chủ động hỏi HR.
- Sau đó 2 ngày khác, vẫn chưa có thư.
- Sau đó 5 ngày, ngoài giờ hành chính, tôi mới nhận được thư trước ngày nhận việc đã thống nhất.
Tất cả những trải nghiệm này, khiến tôi dừng suy nghĩ theo đuổi offer với phía công ty hiện tại. Không phải là tôi không có offer tốt hơn, quy trình chuyên nghiệp hơn mà vì tôi đang kỳ vọng bản thân có thể tìm một nơi mình làm gần nhà, tiện việc di chuyển và thay đổi không gian sống tích cực hơn.
Tôi từ chối offer và quyết định trở lại Hà Nội với những lời mời gọi khác.
Thế nhưng, sự nhiệt tình từ phía ban lãnh đạo khiến tôi dao động. Sáng hôm sau, khi HR chưa kịp báo lại, Giám đốc đã trực tiếp gọi cho tôi, hỏi han và thuyết phục. Tôi vẫn giữ ý định đi xem phim và mua vài cuốn sách lịch sử, nhưng rồi một cuộc gọi nữa từ Giám đốc đã kéo tôi rẽ hướng. Phía Giám đốc nói: “Hôm nay là ngày đẹp, em cứ qua nhận việc đi, trước 5 giờ chiều là được. Trang phục không quan trọng, cứ đến rồi ta trao đổi.” Sự chân thành đó khiến tôi khó từ chối.
Tôi lái xe đến công ty. Ban lãnh đạo tiếp đón niềm nở, cho tôi đi tham quan. Nhưng ngay trên cầu thang, tôi bắt gặp cảnh Chủ tịch đang lớn tiếng mắng nhân viên: “Đồ vô dụng, để thế mà được à?”. Tôi vẫn bình ổn và cúi đầu chào Chủ tịch. Mặc dù đang trong lúc nóng giận, nhưng phía Chủ tịch vẫn dừng lại khoảng chừng 3s để đáp lại tôi và tiếp tục việc mắng nhân viên của mình.
Kết thúc chuyến tham quan tự do tại công ty. Phía lãnh đạo giải thích: Chủ tịch vốn nóng tính, nhiều nhân viên không chịu được áp lực nên xin nghỉ. Có trường hợp xin nghỉ vì công việc quá tải, không thể làm được nữa. Mặc dù tất cả mọi người ở đây đều coi nhau như người nhà, rất quý mến nhau, sẵn sàng san sẻ công việc cho nhau. Cho nên, phía lãnh đạo cũng mong mọi người khi đã quyết định làm việc thì có thể đồng hành và gắn bó với quyết định của chính mình để 2 bên không mất thời gian của nhau.
Tôi chia sẻ thẳng thắn: “Em không ngại khó, cũng không ngại va chạm. Nhưng đôi khi, kỳ vọng quá nhiều lại dễ dẫn đến thất vọng. Em chưa dám khẳng định sự đồng hành lâu dài, nhưng em sẽ cố gắng và sẵn sàng”.
Cuối cùng, tôi quyết định nhận offer với công ty gần nhà, từ chối offer cao hơn từ một doanh nghiệp tại Hà Nội. Không phải vì điều kiện tốt hơn, mà vì tôi cảm nhận được sự nhiệt tình và nỗ lực giữ chân mình.
Nhưng trong lòng, vẫn còn một câu hỏi lửng: Liệu sự nhiệt tình có đủ để bù đắp những bất ổn mình đã chứng kiến?
Tôi sẽ update tình hình trên blog này, các bạn muốn biết kết quả, hãy theo dõi thường xuyên nhé!